Tôi đã vẽ tình yêu
Vẽ tình em kì diệu
Có chiều dâng đáy mắt
Có ngọt ngào bí ẩn
Em góp thành môi hôn.
Nhưng tình thắm chưa lâu
Trời đã đem cơn sầu
Giăng thành màu li biệt
Em vội vã ra đi
Khi tình còn tha thiết.
Tôi ngước hỏi ông trời
Hỏi sao tình nổi trôi
Hỏi sao đời phiền muộn
Sao duyên chẳng như muốn
Sao phận chẳng như mong.
Dường như không trở lại
Dường như hoài thương mãi
Tôi về lại buồn xưa
Như chưa từng hạnh phúc
Chưa đôi lần nhớ nhung.
Xin cho tôi dừng lại
Cho tôi như cỏ dại
Cho tôi thành phôi phai
Để tình lên màu cũ
Rồi lòng hóa mênh mang
Tôi mặc đời phụ bạc
Tôi kệ tình lang thang
Tôi sẽ là ngày xưa
Chẳng còn ai thấy nữa
....