Tôi chỉ là hiện tại

Tôi chỉ là hiện tại

Nếu tôi đang đi

Sao tôi không thấy gì đổi khác.

Niềm tin tôi đặt vào nơi đâu

Trên những bụi hoa ven đường

Hay những người lạ phía trước

Nếu tôi đứng lại

Sẽ chẳng ai còn nhớ tới

Sự lãng quên là bất diệt

Theo bước chân miệt mài

Và rồi tôi biết

Nơi ấy chỉ có mình tôi và bóng tối

Tôi sẽ khóc cho những ngày đã qua

Và tôi cô đơn hơn bao giờ hết

Sao tôi nghi ngờ trái tim tôi đã chết

Thời gian nâu nhạt như hương cà phê loãng

Ai trao cho tôi đôi mắt nâu

Ai đặt vào tôi một nốt nhạc sầu

Ai cho tôi trái tim ham đau khổ

Ai cho tôi những giấc mơ đáng sợ

Ai cho tôi những khát khao dễ vỡ

Để tôi tuyệt vọng

Để tôi lạc lõng

Trong cơn mê tôi thấy

Tôi sẽ nhẹ nhàng như mây

Tôi sẽ giản đơn như loài cây cỏ

Tôi sẽ đượm đà như hương hoa buổi sớm

Tôi sẽ lại vô tư như đứa trẻ trong vòng tay mẹ, nghịch ngợm

Bớt đi những âu lo

Bớt đi những trăn trở

Bớt đi những ghánh nặng

Tôi chỉ cần một ham mê

Có thể sống mà không nghĩ cho một điều gì khác

Có thể sống trong tiếng nhạc và cảm xúc đồng điệu

Có thể sống trong men rượu của tình thân ái say sưa

Quên đi những ngày chưa tới

Vơi đi những nỗi buồn dẳng dai

Tôi là hiện tại

Là tình yêu thắm mãi

Là giấc mơ ở lại

Là khát khao nắm giữ

Là niềm tin đang sống

Tôi giống như hôm nay

Ở đây.

Và cuộc sống chỉ là những gì tôi đang thấy.